Khiêm tốn bao nhiêu còn chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là thừa (P.1)

Có câu nói rằng: "Khiêm tốn bao nhiêu còn chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là thừa!". Đức khiêm tốn vì sao lại được ngợi ca đến vậy?

Kinh Dịch viết: "Đạo của Trời là rút bớt chỗ dư thừa mà bồi đắp chỗ thiếu hụt; Đạo của đất đai là chỗ cao lồi thì bị xói mòn còn chỗ trũng thấp thì được đắp bồi; Đạo quỷ thần thì trừng phạt kẻ ngạo mạn, ban phước cho người khiêm tốn; Đạo của người thì tự mãn bị ghét còn khiêm hạ được thương".

Dưới đây là 3 câu chuyện nhỏ về lòng khiêm tốn.

1. Câu hỏi hóc búa của bác nông dân

Một học giả sau khi đi chu du nhiều năm, cho rằng mình đã học được hết túi khôn của thiên hạ, ông bèn lên đường trở về quê hương.

Về đến đầu làng, trông thấy 1 người nông dân đang nhặt củi dưới chân núi, vị học giả nghĩ ngay tới việc khoe khoang vốn kiến thức của mình.

Học giả đi đến gần, vỗ vai người nông dân và nói:

– Chào bác nông dân khốn khổ, ta là người đã nhiều năm đi chu du thiên hạ và đã học được tất cả các kiến thức trên đời. Hôm nay ta về thăm lại quê hương xem nơi này có gì đổi mới.

– Ra vậy – Người nông dân đáp gọn lỏn rồi lại tiếp tục công việc.

Vị học giả lại nói:

– Hay thế này đi: bác hỏi tôi 1 câu, nếu tôi không trả lời được thì tôi mất bác 10 đồng; tôi cũng hỏi bác 1 câu, nếu bác không trả lời được thì bác mất tôi 1 đồng nhé?

Khi đó người nông dân mới ngẩng đầu lên, suy nghĩ 1 lát rồi trả lời ông học giả:

– Vậy cũng được.

– Bác hãy ra câu hỏi trước đi – Vị học giả nói.

Bác nông dân chỉ tay lên dãy núi và ra câu hỏi:

– Con gì khi lên núi thì bằng 4 chân nhưng khi xuống núi chỉ bằng 2 chân?

Vị học giả suy nghĩ hồi lâu mà không trả lời được, đành phải móc trong túi ra 10 đồng đưa cho bác nông dân.

– Vậy đó là con gì vậy? – Vị học giả hỏi.

Bác nông dân cầm lấy 9 đồng tiền, trả lại cho vị học giả 1 đồng tiền và nói:

– Rất tiếc, tôi cũng không biết.

2. Lời khuyên dành cho Đức Giáo hoàng

Đức Thánh Cha Gioan XXIII đã kể lại kinh nghiệm của Ngài như sau:

"Khi tôi mới được bầu làm Giáo hoàng để lãnh đạo Giáo hội hoàn vũ, tôi rất lo lắng, sợ hãi trước một trách nhiệm quá nặng nề. Nhưng một đêm kia, trong giấc ngủ, tôi nghe có tiếng phán bảo tôi:

"Gioan! Đừng tự xem mình quá quan trọng".

Tôi đem áp dụng ngay câu nói ấy, và từ dạo đó, tôi đã ăn ngon ngủ yên như trước khi tôi được chọn làm Giáo hoàng.

Đức Thánh Cha Gioan XXIII. (Ảnh: visiteiffel.com)

3. Con ếch kiêu ngạo

Con ếch muốn rời khỏi vùng lạnh giá phía bắc để đến vùng phía nam vì mùa đông băng giá sắp tới rồi. Nhưng nó quá lười biếng không muốn nhảy hàng trăm cây số đường dài nên mới nghĩ ra một kế.

Nó thuyết phục được hai con ngỗng trời lớn. Theo kế hoạch, mỗi con ngỗng ngậm một đầu của một chiếc que gỗ, còn ếch thì cắn vào chính giữa. Như thế là cả ba bay lên trời về hướng nam. Ếch sung sướng nhìn xuống đồng ruộng và kiêu hãnh.

Tình cờ, có một nhà nông làm ở ngoài đồng với đứa con trai. Cha con ngước mắt lên trời thấy hai con ngỗng bay mà ngậm ở hai đầu một que gỗ cho con ếch ngoạm vào. Người cha nói với con:

– Con thấy gì không? Bố không hiểu ai đã thuyết phục hai con ngỗng đó mà chúng lại cho con ếch bay lên trời như vậy.

Ếch ta nghe được khoái chí lắm, nhưng không dám nói gì. Sau cùng, không chịu được nữa nó nói thật to:

– Ta đây chứ ai!

Vừa lúc ấy, nó rơi từ trên trời xuống và chìm sâu trong bùn, vùng vẫy mãi mới ngoi lên được.

(còn tiếp)

Khiêm Từ (tổng hợp)

Comments